Trong màn đêm, một chiếc xe dã ngoại (*房车) cùng vận tải chạy nhanh trên đường. Ánh lửa sau xe cao ngút trời, ở trong màn đêm đen như mực giống như đang cử hành một cuộc cúng tế.
Hai chiếc xe chạy đến một trạm xăng thì dừng lại, Chu Tụng từ xe tải đi xuống đóng mạnh cửa xe, vài bước đi đến chiếc dã ngoại đang dừng phía trước.
Diệp Hỏa đang từ xe dã ngoại đi ra, vừa thấy Chu Tụng liền bị anh nắm chặt cổ áo đè vào cửa.
“Anh đồ khốn kiếp——” Chu Tụng nắm chặt cổ áo Diệp Hỏa, phẫn nộ nhìn Diệp Hỏa: “Vì sao anh lại làm như vậy?!”
Khi anh một đường khiêng hỏa tiễn đồng (*火箭筒) đến chỗ đám người Diệp Hỏa, thấy chính là một màn Diệp Hỏa dùng Sở Hạ Lâm để chắn xác sống.
Giọng của Diệp Hỏa lại bình tĩnh đến đáng sợ, hắn nhàn nhạt nói: “Anh lại không buông tôi ra, lưng của Cố Tây An liền nát.”
“Anh ——” Mắt Chu Tụng gần như sắp trừng ra khỏi hốc mắt, anh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn không thể không buông cổ áo Diệp Hỏa ra.
Diệp Hỏa đi vào căn phòng của Cố Tây An, Chu Tụng nhìn thoáng qua căn phòng hắn vừa mới đi ra, lại đi theo lên.
Cố Tây An nằm trên một cái giường, vẻ mặt thống khổ, Cố Nam Ninh đứng trông bên cạnh.
Diệp Hỏa đổi bao tay nói với Cố Nam Ninh: “Tôi không phải bảo cậu giúp cậu ấy —— ” “Tôi không ra tay được…” Cố Nam Ninh cầm chặt cổ tay Cố Tây An, trong mắt cậu đong đầy nước mắt, trái tim đau đến giống như bị người véo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-thi-thoi-ky-tinh-yeu-tinh-yeu-thoi-xac-song/1321185/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.