Edit: Chrysanthemum
Người thanh niên được Lâm Lâm gọi là Lancelot có vóc dáng tương đối thông thường của người phương Tây – tóc vàng mắt xanh, hình thể so với phần lớn nam nhân phương Tây thì tinh tế hơn một chút, hơn nữa cái miệng kia nói tiếng Trung lưu loát vô cùng, làm sao cũng không đem lại cảm giác thuần túy là người phương Tây.
Trên tay thanh niên mắt lam có ôm một bé mèo trắng, tránh ở trong ***g ngực thanh niên, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài thăm dò xung quanh.
Diệp Tử Linh gắt gao nhìn chằm chằm thanh niên mắt lam không tha, độ khác thường đủ để khiến cho mọi người chú ý.
Thanh niên mắt lam không phải là người mù, đối mặt với ánh mắt có thể nói là vô lễ của Diệp Tử Linh chỉ là tốt tính mà sờ sờ mặt, nho nhã mở miệng: “Trên mặt tôi có cái gì sao?”
Diệp Tử Linh bị tiếng nói của thanh niên làm cho bừng tỉnh, có chút không được tự nhiên dời đi tầm mắt : “Thực xin lỗi.”
Diệp Tử Linh chỉ giải thích chứ không nói rõ nguyên nhân, chẳng lẽ cậu phải nói rằng thanh niên mắt lam này khiến cậu nhớ tới vài sự tình như vậy như vầy mà thiếu nhi không nên xem sao? Cậu còn chưa thoáng đến mức đem loại chuyện này nói ra trước mặt người khác.
“Không sao đâu.” Thanh niên mắt lam tốt tình chỉ cười cười, đi lướt qua Diệp Tử Linh đến chỗ Lâm Lâm, “Chị Lâm, làm chị lo lắng rồi.”
“Cậu cũng biết sẽ làm tôi lo lắng sao, cậu cũng không phải mấy thứ người da dày thịt béo kia, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-thi-nguy-trang-chi-nam/198367/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.