Edit: Chrysanthemum
Toàn phong dực hổ lấy tư thế tao nhã đáp xuống đất, đệm thịt thật dày dưới chân đạp trên tầng lá rụng, gió lốc bốn phía đột nhiên biến mất không còn bóng dáng.
Nó tựa hồ không phát hiện có một vài vị khách xâm nhập, trực tiếp nằm úp sấp xuống bắt đầu ngủ gật.
Toàn phong dực hổ nhìn có vẻ rất nhàn nhã, thế nhưng khổ nỗi lại khiến vài người động cũng không dám động.
Diệp Tử Linh nhìn con vật đang biếng nhác quỳ rạp trên mặt đất, thỉnh thoảng còn quăng quăng cái đuôi, tâm tình bỗng có chút buồn bực, đầu năm nay súc sinh còn sống tự tại hơn cả con người!
Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải đợi con hổ cánh dài này rời đi thì bọn họ mới có thể nhúc nhích sao? Trời mới biết phải đợi đến khi nào, ngộ nhỡ con toàn phong dực hổ này dự định qua đêm ở chỗ này, chẳng lẽ bọn họ sẽ phải nghỉ ngơi ở dã ngoại cả đêm.
Diệp Tử Linh dùng ánh mắt hỏi ý kiến Hình Duệ Tư nên làm gì tiếp theo, cậu thật sự không biết gì về mấy loài dị thú hình thù kì quái này, lại càng không biết nên đối phó như thế nào, dưới tình huống như vậy thì không nên cậy mạnh vẫn tốt hơn.
Hình Duệ Tư vẻ mặt ngưng trọng, vứt cho Vu Nhất Dục một ánh mắt ra hiệu, Vu Nhất Dục gật đầu tỏ ý hiểu rõ, lập tức thực vật bên cạnh bọn họ chậm rãi sinh trưởng ra đem thân hình bọn họ che lại từng chút một.
Không thể không nói năng lực của Vu Nhất Dục dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-thi-nguy-trang-chi-nam/198365/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.