Edit: AQY
-
31
Tôi không biết mình ngủ bao lâu.
Mở mắt ra, ánh mặt trời lấp lánh xuyên qua cửa sổ chiếu vào.
Tôi hơi mơ màng, vội nhìn cánh tay mình.
Đừng nói là biến thành zombie, đến cả vết thương đều sắp khỏi hẳn.
Tôi hoàn toàn khiếp sợ, tôi vậy mà lại không biến thành zombie?!
Lúc này cửa bị nhẹ nhàng mở ra.
Lúc Hạ Phong Trạch nhìn thấy tôi, rõ ràng cũng thầm thở phào.
Sau đó giả vờ lạnh nhạt nói: “Anh nấu cháo, dậy ăn đi, ăn xong trở về căn cứ.”
Tôi vội nói với anh ấy: “Em không biến thành zombie!”
Hạ Phong Trạch rất bình tĩnh: “Ừ, không uổng công tối hôm qua anh được ăn cả ngã về không, giúp em trị miệng vết thương.”
Đầu tôi lập tức đầy dấu chấm hỏi.
“Anh trị như thế nào?”
Nhìn cánh môi đỏ thắm của anh ấy, trong đầu tôi xuất hiện hình ảnh không phù hợp.
Mặt tôi lập tức đỏ bừng.
Hình như Hạ Phong Trạch cũng nghĩ đến gì đó, gương mặt tuấn tú cũng hơi ửng đỏ.
Anh ấy hơi xấu hổ nói: “Bụng của em đói đến độ hòa âm rồi kìa, còn không mau dậy ăn cơm.”
Anh ấy nói tôi mới cảm thấy mình vừa đói bụng vừa đau.
Đương nhiên, cũng có thể là đau ung thư.
Tôi yên lặng ăn cơm, nhưng mắt lại nhìn chằm chằm vào miệng anh ấy.
Tôi không quên, trước đó anh ấy nói nước bọt của anh ấy có thể chữa trị cả ung thư!
Giấc mơ tối hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-thi-cung-ghet-bo-toi/3093858/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.