Đường Miểu và Đường Hâm lái xe ra khỏi căn cứ Kinh đô được chừng năm sáu dặm, Đường Hâm đột nhiên nói: "Có thấy có cái gì đó không ổn không?"
"Có, rời khỏi căn cứ rồi mà chúng ta chẳng gặp phải con tang thi nào, thật là kỳ quái." Đường Miểu phóng tinh thần lực ra dò xét tứ phía, không thấy có gì bất thường, đang tính thu tinh thần lực lại thì một đám người đột nhiên lọt vào phạm vi tìm kiếm của cậu. Tốc độ của họ rất nhanh.
"Có một nhóm người hình như đang chạy trốn, tốc độ chạy về phía này rất nhanh." Đường Miểu lập tức bảo Đường Hâm cảnh giác. Cậu thì đưa ba nhóc Tiểu Hắc trong xe vào không gian.
Cách phía trước chừng một dặm, khói bốc lên mịt mù, mấy chục chiếc xe đang phóng nhanh khỏi tầng tầng tro bụi đó, bánh của chiếc xe chạy đầu mấy lần cán qua mấy vật cản đá vụn trên đường, suýt thì lật xe.
Cái bộ dáng này nhìn là biết đang chạy trốn, Đường Hâm hỏi: "Quay đầu?" Tuy không biết những người đó đang trốn cái gì nhưng nhiều người vậy mà vẫn không thể đối phó nổi thì hai người hắn và Đường Miểu lại càng khó mà ứng phó.
"Phải hỏi rõ xem đã xảy ra chuyện gì." Đường Miểu thoáng nhíu mày, lòng thấy cực kỳ không ổn, "Bằng không, dù hôm nay tránh được thì lần sau mà gặp lại, sẽ không biết phải đối phó thế nào."
Đường Hâm gật đầu nói: "Em ra mặt, anh canh phòng."
Đường Miểu bước xuống xe, giơ hai tay lên chứng tỏ thiện ý.
Tốc độ mấy chiếc xe phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287311/quyen-5-chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.