Đường Tư Hoàng bắt tay hắn ta: "Đội trưởng Chu cũng không kém, chúng ta đều thắng trong hiểm nguy. Hơn nữa, tôi nghe nói đội trưởng Chu cứu được hơn ba mươi người, đây là nền tảng để gia tăng nhân tài, hẳn cũng nên được ghi công."
Chu Trường Hưng cười hào sảng, cũng không e ngại lời trêu ghẹo của y, chỉ cảm thấy tiếc hận mà thở dài: "Đáng tiếc bọn tôi không được nhận toàn bộ trái cây mà các anh cung cấp. Hay là hôm nay chúng ta lại đấu lần nữa đi?"
Cũng tốt nhưng không cần thiết lắm. Đường Tư Hoàng suy nghĩ một lúc, y cùng Đường Miểu liếc nhìn nhau, trả lời: "Chúng tôi không có nhiều trái cây lắm, nhưng hoa quả khô thì vẫn còn một chút, nếu đội trưởng Chu có hứng thú thì có thể dùng vật tư khác để đổi về."
Chu Trường Hưng mừng rỡ: "Hở? Như vậy thì tốt quá, sau khi kết thúc, chúng ta qua nhé?"
"Không thành vấn đề."
Người vây tới càng lúc càng nhiều, đều đến để chúc mừng, cũng có không ít người xin gia nhập vào quân đoàn hoa quả, anh một câu tôi một lời, ồn ào náo nhiệt. Mấy người Đường Miểu đều bị bọn họ làm cho choáng cả đầu.
Đường Tư Hoàng đưa tay ra hiệu mọi người yên lặng: "Các vị, tôi còn có việc cần bàn với đội trưởng Chu, có ý kiến gì thì có thể nói với trợ lý của tôi."
Đường Văn bước đến hai bước, tỏ rõ thân phận của mình: "Tôi là trợ lý của Đường tiên sinh, có chuyện gì, các vị có thể nói với tôi."
Đường Miểu và Đường Tư Hoàng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287283/quyen-4-chuong-272.html