"Papa, người thu vòng phòng hộ lại đi, lát nữa chắc còn phải chiến đấu gian khổ hơn nhiều, Đường Miểu cần papa!" Đường Hâm thầm thán phục sự lợi hại của vòng phòng hộ, chỉ là hắn lo lắng dị năng của Đường Tư Hoàng sẽ sớm cạn kiệt.
"Không sao." Đường Tư Hoàng ôm chặt hơn người trong lòng, nhìn về phía trước, chừng vài mét nữa là tòa cao ốc bọn họ đang tạm trú, phóng tới nhanh như tên. Hai binh sĩ đứng chờ trong tòa nhà thấy bọn họ vào hết liền nhanh chóng đóng cửa lại.
Cố Lâm Phong bước vội về phía Đường Hâm, đầy khẩn trương nhìn chằm chằm tay hắn: "Đường Hâm, tay cậu bị sao vậy?"
Đường Hâm trong lòng chỉ nghĩ tới Đường Miểu, nghe được hắn ta nói nhưng đầu óc lại không nhận được nội dung, đi đến cạnh Đường Tư Hoàng, nhìn y cẩn thận nhẹ nhàng đặt người trong lòng lên quầy bán hàng.
"Papa, Đường Miểu sao vậy?"
Đường Tư Hoàng tuy đã đặt Đường Miểu xuống, cánh tay vẫn ôm lấy eo cậu, lạnh nhạt ừ một tiếng. Vẻ mặt của y không khác gì với bình thường, nhưng Đường Hâm có thể khẳng định tâm trạng papa mình đang cực kỳ xấu.
Đường Tư Hoàng có thể đoán được nguyên nhân Đường Miểu hôn mê, nhưng vẫn cực kỳ không thích cái cảm giác bất lực khi Đường Miểu té xỉu ngay trước mặt y. Tay y nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay Đường Miểu.
"Đường Miểu làm sao vậy?" Cố Lâm Phong biết Đường Hâm sẽ không đáp lại mình, bèn quay sang hỏi Trương Đăng Cực.
"Không rõ lắm." Trương Đăng Cực xoay người, kiểm tra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287279/quyen-4-chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.