Đường Miểu trút toàn bộ "tức giận" với Đường Tư Hoàng lên hết bọn chim, mặc kệ chúng là chim tiến hóa hay là tang thi chim, đều dứt khoát bật súng phun lửa rồi "nướng" tất. Ngọn lửa nóng hừng hực tựa như một con rồng lửa chao lượn trên bầu trời, đám chim bị cháy sém lần lượt rơi xuống đất như cơn mưa rào mùa hạ.
Đường Tư Hoàng một bên tiếp tục công kích, một bên theo sát Đường Miểu, vẫn luôn bọc hậu phía sau cậu trong khoảng chừng 1 mét, để phòng cậu bị đánh lén từ phía sau.
Mấy người không có dị năng của "Đường đội" đã sớm bị dọa mà trốn vào xe, chỉ có 7, 8 người là không cam lòng mà đứng sát vào thùng xe, thỉnh thoảng nã một phát súng đánh lén mấy con chim bay chậm.
Chiến đấu kịch liệt gần 1 giờ đồng hồ, bầy chim cuối cùng bị mọi người hợp lực lại tiêu diệt không còn một mảnh. Bầu không khí kích động cũng dần an tĩnh lại, một cơn gió lạnh thổi qua, mọi người tỉnh táo hẳn, nhưng ngẫm lại màn tấn công không ngừng kia của bầy chim lúc nãy, lòng vẫn còn sợ hãi không thôi, lòng bàn tay tất cả đều toát mồ hôi.
Đường Miểu nhặt một cành cây, gẩy gẩy chân một con chim, quan sát kỹ một hồi rồi nói: " Cha, là tang thi chim."
"Ừ." Đường Tư Hoàng chán ghét nhíu mày.
Đường Miểu lấy gậy đâm vào đầu con chim đang nằm dưới đất, làm khóe miệng lão Chu vừa đi tới giật giật vài cái. Hắn ta vừa thấy cả não chim rồi này.
"Cha, cũng có tinh hạch nè."
"Hửm?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287268/quyen-4-chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.