Đường Miểu đỡ Đường Tư Hoàng bị tuột xuống lên, quay đầu thấy y không bị đánh thức thì thả lỏng, quay đầu trở lại nhìn đường, ánh mắt không tự chủ mà đảo qua ông lão cùng thanh niên kia. Hai người này mặc da thú, trên chân cũng mang giày rơm. Điều kiện trên núi đã cực khổ đến vậy sao? Chỉ là, sắc mặt hai người này đều rất hồng hào, có thể thấy không bị thiếu thốn về phương diện ăn uống. Hai người một mình đi vào một ngọn núi lớn thế này, hẳn đều là những thợ săn rất giỏi, lấy tình hình hiện giờ, đây cũng đã là một kỹ năng rất tốt rồi.
Một chốc sau, Đường Miểu đột nhiên nhận ra ông lão và thanh niên nọ rất thạo đường đi, bước chân không hề có chút chần chừ, tựa như đã đi qua con đường này vô số lần vậy. Sau khi quan sát kỹ lưỡng thì cậu phát hiện trên thân cây hoặc nhánh cây ven đường đều có những ký hiệu rất rõ ràng, chỉ là nếu không nhìn kỹ hoặc không quen thì rất khó phát giác.
Kế tiếp đi xuống sườn núi, lại qua hơn một tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng thấy bóng dáng thôn xóm. Thôn này không nhỏ, từ bên ngoài có thể thấy được không ít nhà gỗ xếp kế nhau. Đi đến gần, từ ánh nhìn đầu tiên, mọi người chú ý thấy dưới mái hiên treo rất nhiều thịt dã thú, nhẹ nhàng lay động trong cơn gió sớm. Người trong thôn hoặc đang giặt quần áo hoặc chẻ củi, đám trẻ con chân trần chạy bịch bịch xung quanh. Gần như tất cả mọi người đều mặc da thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287256/quyen-4-chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.