Đường Tư Hoàng cùng Đường Miểu không rõ lắm đây là tình huống gì, cũng không có cơ hội chen vào, nên không lên tiếng, đứng nhìn hai bên trao đổi. Đường Tư Hoàng mặt không đổi sắc nhìn người khom lưng chào mình dò xét một lần, như có điều suy nghĩ.
Cố Lâm Phong thoáng dừng một chốc, gật đầu cười nói: "Đã vậy, tôi về phục mệnh trước. Hai người họ giao cho cậu."
Sau khi Cố Lâm Phong rời đi, người nọ nhìn nhìn xe đạp, ôn hòa nói với Đường Tư Hoàng: "Đường tiên sinh, cứ gọi tôi là Tiểu Ngụy. Xin lỗi đã làm trì hoãn thời gian của anh. Đường đi phía trước rất phức tạp, còn phải phiền hai người theo sát một chút."
Sau đó, hắn ta leo lên xe khởi động máy.
Đường Miểu đoán, hơn phân nửa là người do Trương gia phái đến. Cố Lâm Phong hiển nhiên là đại diện cho Cố gia, nên người có thể khiến anh ta lộ ra vẻ mặt kia chỉ có thể là người của Trương gia. Lúc này, lòng hiếu kỳ của cậu càng dâng cao thêm. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho hai bên Cố gia và Trương gia cùng đến tìm bọn họ? Cậu càng thấy may mắn vì đã kiên trì muốn đi cùng Đường Tư Hoàng. Nếu Trương gia và Cố gia thật sự không có ý tốt, dù cậu không thể giúp gì nhiều nhưng ít nhất cũng có thể ở cạnh y.
Đi tiếp chừng hơn ba mươi phút, xe quẹo vào một con đường, cuối cùng dừng lại trước một căn tứ hợp viện. Đường Miểu hơi có chút ngoài ý muốn, thật không ngờ bọn họ sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287243/quyen-4-chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.