Đường Miểu vừa vào cửa đã thấy Đường Tư Hoàng quả thật ngồi trong phòng khách, quần áo đã đổi thành đồ thường màu trắng, khiến y so với bình thường giảm đi vài phần sắc bén.
"Cha, sao hôm nay về sớm vậy?" Trong phòng khách còn có những người khác, Đường Miểu cũng không chú ý tới mà đi thẳng tới trước mặt Đường Tư Hoàng, định ngồi xuống cạnh y.
Đường Tư Hoàng nhìn quần áo dơ bẩn của cậu, ghét bỏ nheo mắt lại: "Đi tắm trước đi."
Đường Miểu cảm thấy tổn thương, làm như không nghe thấy, đặt mông ngồi xuống, còn cố ý nhích sát vào người Đường Tư Hoàng, sau đó nghiêng người ôm lấy y, vờ muốn hôn mặt Đường Tư Hoàng.
Đường Tư Hoàng nhìn gương mặt đen sì của cậu, thoáng dừng một chút, lông mày khẽ nhíu, nhưng vẫn ôm hờ cậu, hôn nhẹ lên môi cậu một cái, rồi buông ra, nói: "Đi tắm đi!"
Lúc này Đường Miểu mới thấy hài lòng, đứng dậy đi lên lầu, khóe mắt lướt qua thấy bọn đường văn đều ở đó, đang nhìn mình đầy trêu chọc, vẫn không thấy ngại cười cười với bọn họ, nói một cậu "Văn thúc mọi người vất vả rồi, tôi lên lầu trước", nhanh chóng đi lên.
Đường Hâm nhìn mảng áo xung quanh túi áo Đường Tư Hoàng bị Đường Miểu cọ tới dính bẩn, mà Đường Tư Hoàng chỉ lướt qua chứ không để tâm, liền âm thầm cảm thán.
"Cha." Đường Miểu nhanh chóng chạy xuống.
Đường Tư Hoàng vừa thấy mái tóc cậu ướt sũng vẫn còn nhỏ giọt, mày lập tức nhăn lại.
"Vội cái gì? Cũng không có hối con."
"Không có gì, con chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287235/quyen-4-chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.