Lúc này, bỗng từ xa truyền tới tiếng chó sủa liên tiếp, Đường Miểu quay đầu lại nhìn. Một bầy chó như nổi điên mà chạy như bay về phía này, trong miệng phát ra tiếng sủa hung tợn, có ít nhất hơn mười con, trong đó có hai con giống con chó vàng kia, đôi mắt biến đỏ, màu đỏ tươi như máu dễ dàng khiến người ta thấy sợ hãi.
Hai người Đường Miểu căng thẳng, vội vàng đứng lưng tựa lưng, giơ súng trong tay lên, đề phòng nhìn bọn chúng.
"Gâu!"
Khiến người ta ngoài ý muốn là, những con chó này không lập tức tấn công Đường Miểu và Đường Tư Hoàng mà nôn nóng chạy qua lại ở chỗ con chó vàng biến mất, không phát hiện thấy con chó vàng mới sủa ầm ỉ về phía Đường Miểu và Đường Tư Hoàng, tiếng sủa cái sau to hơn cái trước, gần như muốn đâm thủng tai Đường Miểu.
Đường Tư Hoàng sững sờ, rồi lập tức thả lỏng, cười nói: "Đến vừa khéo, con thấy thế nào?" Quay đầu liếc nhìn Đường Miểu.
Đường Miểu lập tức hiểu được ý định của y, hai người thu súng lại, từ không gian lấy ra áo lông và bao tay dày chắc, sau khi trang bị tốt thì đánh về phía bầy chó, mỗi một lần duỗi tay thì có một con biến mất, chỉ một lúc sau, mười một con chó đều bị hai người thu vào không gian, cả hai lúc này cũng vô cùng chật vật, ống tay áo bị cắn rách bươm, bất quá hai người đều hết sức cẩn thận nên chưa bị con chó nào làm bị thương.
Nhìn xung quanh vắng lặng, cả hai tiến vào không gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287230/quyen-4-chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.