Hạ quân trưởng cười sang sảng, tò mò quan sát Đường Miểu: "Không dám, không dám. Cậu đây hẳn là tiểu thiếu gia nhà anh? Quả là anh tuấn hữu lễ. Tôi không chỉ một lần nghe thấy người ta nói tiểu thiếu gia đây rất được Đường đội trưởng cưng chiều."
Đường Miểu khách khí gật đầu với lão: "Hạ quân trưởng, ngài ngàn vạn lần đừng nói thế, không thì anh trai tôi nghe được sẽ ganh tị đấy." Cậu vừa rồi không chuyên tâm vào câu chuyện mà là đánh giá thành phố này. Một thành phố hoang vu — đây có lẽ là ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với thành phố này. Vì không có người chỉnh lý nên cỏ dại mọc lên um tùm thành từng bụi; cây cối không được cắt tỉa, cành cây chỉa ra xung quanh, xanh um một mảnh. Đám chó hoang mèo hoang thỉnh thoảng chạy ngang qua từ trong bụi cỏ, thân hình gầy yếu gần như sắp không chống đỡ được cong lại bật nhảy, ánh mắt lạnh lùng không để tâm liếc qua mấy người trước mặt, chậm rãi rời đi, thân hình đen tuyền chạy đi càng lúc càng xa.
"Ha ha ha..." Hạ quân trưởng cười to, chuyển qua Đường Tư Hoàng, "Phía sau là Tiếu đội trưởng của Hồ Đồ đội sao? Các cậu tới thật đúng lúc. Bây giờ đám tang thi đều trở nên rất lợi hại, khi đi qua thành phố này, nhất định nguy hiểm chập chùng. Đường đội trưởng, chúng ta cần hợp tác lại a."
"Hẳn phải thế." Đường Tư Hoàng sảng khoái đáp ứng, "Hợp tác cụ thể thế nào, không biết Hạ quân trưởng có đề nghị gì không?"
Hạ quân trưởng trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-tinh-nhan/4287222/quyen-3-chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.