“Mau lên! Mọi người mau lấy vũ khí phòng thân!” Dương Nhất Hàng nhìn đến tình huống bên dưới, lập tức nhắc tất cả hãy cảnh giác, cũng hỏi nhóm Vương Dương. “Các người có súng không? Nhiều người thì phòng vệ càng an toàn.”
Dương Nhất Hàng sớm đã chú ý tới hai người này không giống người bình thường. Đầu tiên là có được không biết theo con đường nào tuồn ra súng ống, dưới mi mắt pháp luật nghiêm ngặt của nước ZGZF. Hơn nữa tâm trí ung dung bình tĩnh, gặp chuyện không rối loạn, linh cơ ứng biến phản ứng mau lẹ, ở tình hình khó khăn hiện giờ thì quả là một trợ thủ đắc lực.
“Úc.” Vương Dương đem trong tay súng ngắn 92 cùng với hai phát băng đạn cho Dương Nhất Hàng, nói. “Chỉ có thể cho các người cái này, băng đạn của chúng tôi cũng không đủ dùng.”
“Thế thì cảm ơn, đạn của chúng tôi sắp hết rồi, chỉ còn mỗi khẩu súng của tôi là có thể dùng.” Dương Nhất Hàng đưa khẩu súng cho đeo kính Nghiêm Hoa. Nghe gã nói trước kia từng vọc súng, đem súng cho người biết thao tác thì bảo đảm hơn đưa cho kẻ hoàn toàn không biết gì cả.
Còn lại những người không có súng phòng thân, đều hoặc cầm gậy bóng chày, cái chảo to, cây xẻng bằng sắt, nắm chặt trong tay nhìn chằm chằm dưới lầu tụ tập cương thi.
“Vậy chúng ta mau xuống đi! Càng chần chờ lâu thì cương thi càng nhiều, sẽ không thể ra ngoài được!” Dương Nhất Hàng và Nghiêm Hoa mỗi người một tay khiêng Lưu Lục, tay còn lại cầm súng dẫn đầu xông xuống lầu, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-the-sinh-ton/1340881/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.