Chỉ cần có tiền, cái gì cũng kịp.
Ba năm qua, “Trò chơi dâu tây” đã từ một công ty nhỏ với hai mươi nhân viên đã mở rộng thành một xí nghiệp lớn với hàng trăm nhân viên. Ông chủ chỉ cần hét một tiếng là toàn thể nhân viên sẽ chạy đến giúp đỡ.
Người có tiền thì có gì không làm được.
Mười ngày?
Chỉ cần bảy ngày là đã làm xong.
Từ áo cưới của cô dâu đến lễ đường, danh sách khách mời, chụp ảnh cưới, tất cả đều có người làm hết, không cần phải lo lắng.
Vì Cao Bảo Nhi từng nói là cô bị dị ứng phấn hoa nên lễ đường không hề có một bông hoa tươi nào, bao gồm cả hoa cô dâu cầm.
Nhưng hai bên lễ đường lại được trải kín bằng hoa bách hợp, số lượng không nhiều không ít, vừa đúng chín trăm chín mươi chín bông, tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu.
Nhưng tất cả mọi thứ đều không thể sánh được với cô dâu, đôi bông tai trong suốt màu tím, chiếc vòng cổ mỹ lệ, và cả cái ngọc lục bảo kia nữa.
Chú rể thật sự rất chu đáo, mọi người có thể cảm nhận được cô dâu chắc chắn sẽ có cuộc sống hạnh phúc.
“Cậu xoay qua xoay lại làm cái gì, cái cà vạt kia muốn rơi rồi kìa.” Làm anh cũng muốn bỏ chạy.
“Tớ hồi hộp.” Cái cà vạt cứ muốn bay ra ngoài.
“Hồi hộp cái gì, có ai tới ăn thịt cậu đâu.” Chẳng có chuyện gì xảy ra mà cứ lo lắng, thật vớ vẩn.
“Đây là lần đầu tiên tớ kết hôn, đương nhiên là cảm thấy hồi hộp.” Chờ đợi mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-san-bao-quoc/36621/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.