Tạ Hộ nhìn đồ ăn trước mặt, chỉ cảm thấy buồn nôn, bụng trống rỗng kêu gào, nhưng nàng lại không hề muốn ăn chút nào.
Vân thị bưng tới cho nàng một chén cháo thịt ngân nhĩ, hai bánh sủicảo tôm còn có một lớp muối dưa chuột non mềm. Tuy nhìn rất bình thường, nhưng đối với người đói bụng mà nói, nhìn vào đã muốn động đũa, nhưng,mùi thức ăn khiến Tạ Hộ không dễ chịu. Từ lúc đem đồ ăn đến trước mặtnàng đã cố gắng chịu đựng, bây giờ nhịn không được liền nằm sấp bêngiường nôn ra, nhưng trong dạ dày không có gì, cố nôn nửa ngày, cũngkhông ói ra được thứ gì.
Vân thị tranh thủ đem đồ ăn đi, cầm vạt áo, tiến lên vỗ lưng cho Tạ Hộ, vẻ mặt đau buồn.
Sau khi bưng đồ ăn đi, mùi khó chịu dần dần biến mất. Lúc này Tạ Hộtựa vào giường chạm hoa điêu mà thở, nhanh chóng suy nghĩ thật sự đã xảy ra chuyện gì.
Lời nói của Vân thị nhắc nhở nàng:
”Ai, con cứ thế này mãi sao khỏe lên được. Từ lúc con tham gia hội hoa đăng về, liền không ăn cơm nữa, cho tới bây giờ nhìn thấy cơm đều óihết, ta thấy ngày mai vẫn nên nói một tiếng với đại phu nhân, nhờ bà ấytruyền thẻ bài vào cung, thỉnh thái y ở Thái Y viện đến khám và chữabệnh cho thật tốt.”
”Hội hoa đăng..năm trước?”
Tạ Hộ nhớ tới một chuyện. Mấy cô nương Tạ gia ở trên đường tình cờ gặp được vài vị ở phủ Tĩnh An Hầu, trong đó cũng bao gồm Lý Trăn, bởi vìtuổi còn nhỏ, nam nữ đại phòng không cần phải e
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-quan-mot-doi-vinh-hoa/2443/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.