không bằng để ta tham gia cùng..
Tạ Hộ nghe như vậy, kinh ngạc ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn Thẩm Hấp rất lâu khôngnói gì, vẫn là Tạ Thiều phản ứng kịp, vui mừng nói:
"Thẩm công tử muốn tham gia? Còn gì tốt hơn chứ. Huynh muội chúng ta nửa đường xuất gia đang lo sẽ không thể niệm kinh, bây giờ nghe theo Trầm công tử vậy.”
Nghe Tạ Thiều nói, Thẩm Hấp không trả lời, chỉ là khóe miệng mỉm cười, ngón tay vỗ về chiếc nhẫn Bạch Ngọc, ánh mắt dừng trên người Tạ Hộ như trước. hắn cảm thấy nha đầu kia thật thú vị, thường ngày rất khôn khéo, đối đãi với người bên ngoài rất tự nhiên.
Nhưng đối xử với mình hắn lại luôn phòng bị, giống như nếu nàng không cẩn thận hắnsẽ giết nàng, nhưng rõ ràng hắn đã cân nhắc, xác định mình chưa từng làm gì để khiến nàng phải sợ hãi.
Tạ Thiều thấy muội muội nhà mình lại ngây ngốc, nên đi đến gõ lên đầu nàng một cái. Tạ Hộ hoàn hồn, che trán trừng mắt Tạ Thiều khi dễ muội muội, ủy khuất nhe hàm răng trắng như tuyết với hắn. một bộ dạng như con nhím nhỏ xù lông rất đáng yêu, rõràng không có ý uy hiếp nhưng lại cố tình bày ra vẻ hung dữ, khiến người ta khôngnhìn không được.
"Ngũ cô nương không muốn cùng Thẩm mỗ ăn miếng thịt này?"
Tạ Hộ khó xử, đương nhiên nàng hiểu ý chủ tử nói ‘Cùng ăn miếng thịt này' là có ý gì, nhưng hắn nhìn mình chằm chằm hỏi, không hiểu sao lại khiến Tạ Hộ sinh ra một cảm giác mập mờ. trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng e lệ, Tạ Thiều thấy thế, liền biết muội muội nhà mình lại phát bệnh, rõ ràng một câu nói bình thường như vậy, nhưng nghe hắn nói ra tâm tư trong lòng lại mang theo một ý vị khác lạ, sợ nàng bỏ qua cơ hội này, đang muốn mở miệng lần nữa, chỉ nghe muội muội nhà mình hồi phục tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-quan-mot-doi-vinh-hoa/1933850/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.