Dịch giả: Phuongkta1 
Tần Khả Khanh chậm rãi chờ đợi tử vong lại không đến. 
Nàng có chút kinh ngạc mở mắt ra. 
Sau đó, nàng nhìn thấy một đôi mắt. 
Một đôi mắt rất bình thường. 
Nhưng ở dưới ánh mắt kia, dường như có đồ vật gì đó đang bắt đầu khởi động. 
Tần Khả Khanh không thể nói rõ, nhưng lại khó hiểu dưới ánh mắt chăm chú của người kia, cảm thấy một hồi run sợ, một hồi run sợ đến từ sâu trong linh hồn. 
"Ngươi..." Tần Khả Khanh đương nhiên biết rõ người áo đen trước mặt này tới giết nàng, nhưng nàng thực sự không hiểu, vì sao hắn đột ngột dừng tay, tiếng kinh hô "là ngươi, là ngươi" liên tiếp vừa rồi là gì. Bởi vậy, nàng tạm thời đè xuống những nghi hoặc, muốn hỏi chút gì đó. 
Thế nhưng đúng lúc này, một bóng người xông vào. 
"Ngươi đang làm gì vậy!" Đó là một vị Tu La Sâm La Điện, hiển nhiên đã che mặt không thấy rõ dung mạo, nhưng nghe thanh âm chỉ sợ đã trên 30 tuổi, gã vốn đang điều tra cá lọt lưới, lại không cẩn thận nhìn thấy tình cảnh như vậy, dù không rõ ràng rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng theo bản năng gã cảm thấy không đúng, bởi vậy mở miệng quát lớn. 
Từ Hàn cùng Tần Khả Khanh trong một giây này này rốt cuộc hồi phục thần trí. 
Tần Khả Khanh sững sờ, trong lòng bối rối một hồi, không nói đến người áo đen trước mặt này, đến vị áo đen kia đột ngột xâm nhập vào giờ phút này dao găm trong tay vẫn còn dính đầy máu tươi, nàng cũng không cho rằng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong/221183/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.