Dịch giả: Phuongkta1 
Biên: Đình Phong 
Vì vậy, trong lăng mộ ở ngoại ô thành Thượng Vân lại có thêm một ngôi mộ mới. 
Mười hai năm qua. 
Lão ăn mày không thể nói tốt với Từ Hàn bao nhiêu, nhưng nếu không phải bên trong đêm tuyết năm đó trong lòng của lão hiện lên một tia thiện niệm, chỉ sợ trên đời này đã không còn có Từ Hàn rồi. 
Từ Hàn quỳ rất lâu trước phần mộ, cho đến khi tráng hán theo hắn đến cũng đã không kiên nhẫn báo hiệu mới rốt cuộc đứng dậy. 
Hắn nhìn thật lâu cái bia trên phần mộ, nỗi lòng có chút cuồn cuộn. 
"Người tạm thời an nghỉ ở chỗ này đi, người nuôi ta mười hai năm, ta lấy thân hoàn lại." 
"Ta và người cũng không nợ gì nhau." 
"Từ nay về sau, sinh mạng của ta, sẽ do ta tự mình quyết định đi." 
Nói xong, Từ Hàn xoay người qua, khẽ gật đầu với tráng hán cùng đi với hắn. 
Lúc đó, gió tuyết đang tạm ngưng lại lần nữa gào thét về phía hắn. 
Từ Hàn cũng không quay đầu lại cùng tráng hán chạy vào trong gió tuyết. 
Lúc đó hắn đứng thẳng lưng mình, trong con ngươi ánh sáng như tuyết, thật giống như một thanh kiếm ra khỏi vỏ. 
... 
Tòa sòng bài này ở thành Thượng Vân không đơn giản. 
Tráng hán tên là Lục Đại Ngưu mang theo Từ Hàn xuyên qua tầng tầng cửa ngầm, rút cuộc đi vào trong phòng tối dưới sòng bài. 
Trong phòng tối ước chừng có bốn mươi năm mươi tên hài đồng lớn nhỏ giống như Từ Hàn, nữ hài chiếm hơn phân nửa, có lẽ quả nhiên như lão ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong/221175/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.