Lời kia vừa thốt ra, Lâm Khai mới còn vẻ mặt tươi cười chợt thần sắc trên mặt trì trệ.
"Tiểu tử, ta thấy ngươi. . ." Y cắn răng nghiến lợi nói, chỉ là còn chưa dứt lời, liền bị một tiếng la lên từ nơi xa truyền đến đánh gãy.
"Họ Từ kia!" Chỉ thấy mấy bóng người từ đằng xa đi tới, đảo mắt đã đến bên cạnh người Từ Hàn.
Lại là ba người Phương Tử Ngư, Tần Khả Khanh cùng Chu Chương.
Có lẽ bởi vì đại hội luận đạo bắt đầu, các đệ tử giam lỏng Phương Tử Ngư cũng đều bị rút đi, cho nên nàng mới có thể đến tham gia cuộc náo nhiệt này.
Nhưng khi nàng đi tới bên cạnh Từ Hàn, thấy được bóng hình vị Lâm Khai kia, nụ cười dạt dào trên mặt lập tức chìm xuống.
"Phương cô nương." Lâm Khai đã sớm thấy qua mấy lần dung mạo nhỏ nhắn xinh xắn động lòng người của Phương Tử Ngư, bây giờ lại được gặp, đương nhiên sắc mặt vui mừng, cũng quên chuyện gây sự với Từ Hàn trước đó, liền há mồm gọi.
Phương Tử Ngư sao có thể để ý tới y, mặt lạnh lấy sắc, liền quay đầu qua, cũng không trả lời.
Lâm Khai vốn đã liên tục kinh ngạc nên tâm tình lúc này hiển nhiên cực kỳ không vui, nhưng y lại không tiện phát tác, chỉ âm thầm cảm thấy trên mặt không ánh sáng, ném đi mặt mũi tại trước mặt chư vị thế tử đồng hành.
"Phương cô nương dù sao cũng coi là xuất thân danh môn chính phái, Lâm huynh thế nhưng là chồng tương lai của cô, cô lạnh nhạt như vậy, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong/1113810/quyen-2-chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.