Từ Hàn đã chuẩn bị tốt cho việc liều mạng, lúc nghe thấy Ninh Trúc Mang nói ra lời ấy lại sững sờ ngay tại chỗ. 
"Ngươi nói cái gì?" Hắn cảm thấy khó tin mà truy vấn, tất nhiên hắn đã nghe rõ lời nói của Ninh Trúc mang, thế nhưng lại không thể tin được y lại thực sự nói ra lời như vậy. 
Đây là một chuyện không hề có đạo lý. 
Mặc dù hôm nay Thiên Sách phủ đã có ý định liên thử với Linh Lung Các. Nhưng Thiên Sách phủ là Thiên Sách phủ, mà Phu tử lại là Phu tử mà thôi, đến nỗi trước vị Phu tử kia trước đó còn không chỉ một lần cường điệu nhắc nhở Từ Hàn không được bại lộ thân phận của mình. Nghĩ đến ngoại trừ thân phận là người của Thiên Sách phủ, thì vị Phu tử kia chỉ sợ có chút thù oán riêng tư với những người khác của Linh Lung Các. Càng không cần nói đến kẻ ác bị cả thiên hạ Đại Chu truy sát như Thương Hải Lưu, Từ Hàn thực sự nghĩ mãi mà không rõ, nếu như đã đoán đúng tám chín phần mười thân phận của hắn, vì sao còn muốn đưa ra yêu cầu như vậy. Hay có thể nói là vị chưởng giáo đại nhân này có tính toán khác. 
Nghĩ tới đây tâm trạng của Từ Hàn không có một chút chuyển biến tốt đẹp, trái lại càng thêm âm trầm xuống. 
"Cảm thấy kỳ lạ sao? Ngươi là chồng lương lai của cô bé Hồng Tiên kia, mặc dù kinh mạch đứt từng khúc, nhưng lúc ta thấy ngươi cứu người ngày hôm nay, dường như lại hiểu rõ y đạo hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong/1113716/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.