Dịch: Phuongkta1 
Đường lên núi cũng không hề bằng phẳng. 
Từ Hàn cùng Thương Hải Lưu mất hơn mười bảy ngày mới bò lên trên đỉnh núi Đại Uyên. 
Nguyên nhân vì Thương Hải Lưu một đường dùng thuật pháp hỗ trợ, nếu để cho Từ Hàn tự mình đi coi như hắn không sẩy chân rớt xuống, có thể còn sống đến đỉnh núi này, chỉ sợ cũng mất đến hai ba tháng. 
Mà khi tới được đỉnh núi, cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên biến đổi. 
Đỉnh núi Đại Uyên là một khối binh đài trọc lóc rộng lớn tới trăm trượng, cực kỳ bằng phẳng, không giống tự nhiên, lại càng giống như bị một lưỡi dao khổng lồ sắc bén cứng rắn cắt ngang. 
Ý nghĩ như vậy làm cho Từ Hàn cảm thấy một hồi không rét mà run. 
Hắn không thể nào tưởng tượng được rốt cuộc là nhân vật mạnh mẽ tới mức nào, mới có khả năng làm được điểm này. 
Có lẽ chỉ có Đại Thánh Yêu tộc trong truyền thuyết mới có thực lực như vậy, mà một khi liên tưởng đến những truyền thuyết về núi Đại Uyên, lần đầu tiên Từ Hàn hoài nghi ngôn luận có vẻ vô căn cứ như vậy có phải là sự thật hay không. 
So với việc Từ Hàn nghi thần nghi quỷ, Thương Hải Lưu lại có vẻ rất quen thuộc với chỗ này. 
Lúc lão đi đến đỉnh núi kia lại chợt dừng bước, sau đó ánh mắt bình tĩnh trầm mặc trong chốc lát. 
"Đã tới." 
Lão nói như vậy. 
Thanh tuyến trầm thấp, lại nhu hòa. 
Giống như đang cảm thán, hoặc có thể là tạm biệt. 
"Tiền bối?" Từ Hàn ở bên cạnh nhìn bầu trời trống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phong/1113675/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.