Điều tôi không ngờ là, mình lại có thể gặp anh ấy ở nơi xa lạ này
—oo0oo—
DĨNH NGÔN
Tên tôi là Dương Dĩnh Ngôn, 24 tuổi.
Khi bắt đầu những dòng này, tôi vẫn đang cãi nhau trong điện thoạivới ba mình, và tôi hầu như phát điên khi ông ấy vẫn quyết định muốnchúng tôi đến một vùng đảo hẻo lánh nào đó trong vài tháng.
Dĩ nhiên, tôi không thích cái tin này tí nào.
Chỉ mới vài ngày trước đây, cảnh sát kéo vào nhà và làm xáo trộn cuộc sống của chị em tôi bằng cách xới tung mọi thứ lên. Vậy mà đến khi bắtđược bọn tội phạm thì bọn tôi vẫn bị buộc phải chuyển nhà.
Thôi nào, tại sao trên đời lại có những chuyện bất công như thế chứ?
Cảnh sát nói với chúng tôi rằng cuộc sống của chúng tôi tại thành phố thời gian này không còn được đảm bảo vì ba chúng tôi có quá nhiều kẻthù, mà cảnh sát thì không phải lúc nào cũng phái người theo bảo vệ tụitôi được. Ừ, thì cứ cho là thế đi thì cũng chỉ cần thuê thêm vài tên vệsỹ đến. Tôi sẽ không phiền hà tí nào nếu việc đó không ảnh hưởng tớicông việc dạy học của mình. Thật đó.
Nhưng ba chúng tôi thì cứ nằng nặc đòi phải chuyển nhà, nào là lựachọn an toàn nhất, rồi nào là ở đó ông vẫn có thể sắp xếp cho tôi lớphọc khác để dạy.
Ôi dào, nói thì hay lắm. Sao ông ấy không giỏi mà chuyển đi cùng vớichúng tôi chứ? Dù gì thì kể từ lần sinh nhật Dĩnh Hân năm ngoái tôi cũng chẳng gặp lại ông nữa
Mẹ tôi đã mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-phia-duoi-bau-troi/123986/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.