Edit: Bạch Lan Tửu
Nhìn nam nhân ngã nằm trên mặt đất, hắn duỗi tay thử hơi thở thì không còn, lại vẫn không yên tâm, lúc đang nghĩ xem có nên đâm thêm một đao hay không thì Ngọc Châu đã mở miệng: "Một lát nữa thị vệ đi vào, ta sẽ nói Mạc Bắc Vương nhất thời mắc phải bệnh cấp tính, cần hồi phủ chẩn trị, sau đó ngươi dẫn phụ thân ta đến trạm dịch chờ ta, ta sẽ tự mình thoát thân đi hội họp với các ngươi."
Trong lòng Phạm Thanh Vân biết Ngọc Châu nói không sai, nơi đây là địa bàn của Mạc Bắc Vương, nếu trên ngực Mạc Bắc Vương bị đâm một kiếm, chỉ sợ nhất thời ai cũng không thể thoát nổi thân, hơn nữa cũng chỉ có thả Ngọc Châu hồi phủ thì mới có thể đảm bảo bản thân hắn an toàn.
Huống hồ hiện tại Mạc Bắc Vương đã chết, vẻ mặt phẫn nộ trước khi chết là không thể làm giả, một khi đã như vậy thì Ngọc Châu chính là đã phạm phải tội lớn tày trời, huống hồ phụ thân của nàng còn ở trong tay hắn, nên thật ra cũng không sợ nàng lâm trận phản bội. Đã như vậy thì trước tiên cứ đảm bảo an toàn của hắn đã.....
Suy nghĩ Phạm Thanh Vân xoay chuyển, gật đầu đáp ứng, sau đó lập tức thông qua mật đạo quay về căn nhà ở ngoài ngoại ô.
Ngọc Châu thấy hắn dẫn theo mấy đại hán kia xoay người rời đi, trong lòng hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía nam nhân ngã trên mặt đất, nàng ngồi xổm xuống, sờ sờ khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/3370652/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.