Edit: Táo Mèo
Biểu hiện không khỏe của Ngọc Châu coi như kịp thời cứu thầy bói một mạng.
Nghiêu Mộ Dã nhớ rằng khi Ngọc Châu mang thai không nên để nàng bị sát khí làm cho giảm phúc, hắn cố đè nén cơn tức giận, tha cho tên thầy bói không biết trời cao đất rộng là gì kia.
Tuy nhiên trên đường về, Thái úy đại nhân như bị bao quanh bởi không khí u ám, sự lạnh lùng trên gương mặt hắn khiến cho thị vệ đi theo nhiều năm cũng chẳng dám tới gần.
Ngọc Châu cho rằng lát nữa ăn cơm gương mặt thối này của Thái úy sẽ dọa nhị tỷ, vì vậy nàng bèn nhỏ giọng nói, "Chỉ là lời của thuật sĩ giang hồ thôi, Thái úy đừng để trong lòng."
Nghiêu Mộ Dã liếc nhìn Ngọc Châu, hắn cảm thấy từ khi mang thai gương mặt nữ nhân này càng trở nên dịu dàng, ngực càng ngày càng đẫy đà, thắt lưng càng thêm mê người, hoàn toàn không giống bộ dạng một thai phụ cũng chẳng mang theo sự thô thiển của một người sắp làm mẹ gì cả. Khó trách hạng người như Bạch Thủy Lưu mà cũng phải chạy vạy khắp nơi để thu xếp chuyện hòa ly cho nàng.
Người phụ nữ như vậy, dù có gả ba bốn lần cũng chẳng phải lo về người kế tiếp...
Mặc dù không thể hoàn toàn tin tưởng mấy cái lời bói toán nhưng một vài điều có vẻ khá chuẩn. Nếu là sự thật...vậy chẳng khác gì nữ nhân này lại muốn tái giá nữa hay sao? Lại còn lần gả sau cao hơn lần gả trước? Cao hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469696/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.