Edit: Bunny_big
Beta: Hằng Lê
Ngọc Châu nghe tiếng quay đầu lại, nhìn thấy chính là Nghiêu Mộ Dã vẻ mặt u ám đang nhìn chằm chằm nàng cùng Vương lang.
Vương Côn không biết Nghiêu Thái úy, không khỏi sinh nghi hỏi: “Xin hỏi tôn giá là ai?”
Nghiêu Mộ Dã không nói gì, mà chỉ dùng hai mắt phượng trừng mắt nhìn thẳng Ngọc Châu, chờ xem nàng kiều thê của mình giới thiệu mình thế nào.
Ngọc Châu không nghĩ tới Thái úy đại nhân đã nhiều ngày nay bận đến nỗi không thấy bóng dáng sao lại đột nhiên đi vào bên trong rừng trúc, sau khi điềm tĩnh hạ quyết tâm nói: “Vị này là Nghiêu Thái úy của Đại Ngụy…”
Vương Côn nghe thấy giật cả mình, tuy rằng trong lòng có chút đắn đo không hiểu vì nguyên nhân đặc biệt nào để nhất đẳng công hầu củaĐại Ngụy đột nhiên tới đây, nhưng vẫn y theo lễ tiết, nghiêng người hành lễ với Thái Úy: “Tại hạ là Vương Côn ở Tây Bắc thỉnh an Thái úy đại nhân.”
“Vương… Côn?” Nghiêu Mộ Dã chậm rãi đánh giá nam tử văn nhã trẻ tuổi trước mặt, hắn còn nhớ rõthời điểm tìm Lục cô nương giải khóa cho hắn ở Tây Bắc, vì đề phòng nàng không giữ miệng, tiết lộ mình bị cái vật quỉ quái khóa bộ vị tư mật, hắn từng lệnh cho thuộc hạ hỏi thăm kỹ càng tỉ mỉ chi tiết về vị Lục cô nương này, đương nhiên còn nhớ rõ chồng trước của nàng hình như có tên gọi là Vương Côn.
“…. Xin hỏi tên tự của Vương công tử là gì?” Nghiêu Mộ Dã nén giận, gằn từng tiếng hỏi.
Vương Côn không rõ nội tình, chỉ theo thực tế trả lời: “Tại hạ tự là Kính Đường.”
Ngọc Châu đứng một bên nghe Thái úy hỏi câu này, trong lòng tức khắc rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469521/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.