Đã có Nghiêu phu nhân cho phép, những lo lắng vụn vặt về chuyện mở cửa hàng đều có thể được dàn xếp rõ ràng.
Tổ tiên của thế gia Đại Ngụy ít nhiều gì đều là đại tộc Giang Nam, gia cảnh giàu có, ruộng đất bạt ngàn, thường ngày cũng đều dựa vào địa tô mà tá điền nộp lên. Cho nên đệ tử trong tộc không tự kinh doanh, cả ngày nếu không phải ở trong phủ nghiên cứu thứ yêu thích thì là tụ họp du ngoạn. Nghiêu phụ thân của Thái úy đó là như thế, ngoài việc không biết cưỡi ngựa ra chiến trường chém giết ra thì đối với mấy cái hiện vật đồ cổ, cầm kỳ thư họa là không gì không giỏi. Thế nhưng những tinh thông ấy đều được đổi lấy bằng những khoản bạc lớn. năm đó Nghiêu gia xuống dốc, ngoại trừ do trong triều không có nhân tài tinh thông đạo làm quan ra thì còn do nguyên nhân tiền tài bị tiêu hao quá mức, không thể chống đỡ nổi.
Từ khi Nghiêu phu nhân chưởng quản nhà cửa tới nay, tình hình ngược lại trở nên biến đổi. Thân là phu nhân của nhà cao cửa rộng tất nhiên không tiện tự mình xử lý mấy chuyện làm ăn thấp hèn của thương nhân. Nhưng Nghiêu phu nhân lại tìm đường tắt, chuyên môn mời chào một ít môn khách khôn khéo có khả năng, lại rành kinh doanh về, cung cấp tiền bạc giúp đỡ bọn họ mở cửa hàng, bí mật bỏ vào cổ phần, tính toán tất cả thì mỗi năm tiền bạc thu về cũng khá nhiều.
Cho nên nếu chỉ bàn riêng về chuyện này thì trù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469515/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.