Edit: Kir
Ngọc Châu rất hiếm khi trừng mắt sắc bén như vậy, thế nên Giác nhi lập tức sợ tới mức im lặng không dám nhiều lời thêm nữa.
Thế nhưng đợi một hồi vẫn không thấy Tiêu Phi nương nương tới gặp, nhất thời Giác nhi có chút tức cười, chả lẽ Nhị cô nương cũng chờ nhận hồng bao mới tới gặp Lục cô nương à?
Ước chừng qua một canh giờ, Tiêu Phi nương nương mới đi bộ về từ phía ngự hoa viên. Ngọc Châu khom người hành lễ nghênh đó, nhưng khi vừa ngẩng đầu nhìn lại bị khiếp sợ.
Hôm qua khi nhìn thấy Nhị tỷ vẫn còn là tiên hoa kiều diễm rực rỡ nên núi hoa, thế nhưng hôm này trên khuôn mặt lại hiện nét tiều tụy khó che giấu, đi đường cũng hơi tập tễnh, gần giống với dáng vẻ đã phải đi bộ thật lâu dưới trời nắng khắc nghiệt.
Ngọc Châu thầm kinh sợ, đang muốn mở miệng hỏi han Tiêu phi có chỗ nào không khỏe, Tiêu phi lại mỉm cười nói: "Thánh thượng mệnh cho ta tới hầu hạ trước thánh giá, tuy trong lòng nhớ là muội đến nhưng nhất thời không thể rời đi. Chờ lâu rồi phải không?"
Ngọc Châu thấy Tiêu Phi không muốn nhiều lời, cũng chỉ có chút lo âu nhìn tỷ ấy, sau đó nói: "Chỉ mới một lát thôi, ngự hoa viên trong cung nương nương có cảnh sắc làm say lòng người, nhìn đến mê mẩn nên cũng không thấy nhàm chán."
Đợi sau khi Tiêu phi nương nương rửa mặt chải đầu, thay y phục xong, liền gọi một mình Ngọc Châu đi vào phòng trong cùng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469470/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.