Trans: Bạch Tửu
Lời nói của Ngọc Châu không khỏi làm cho Thường Mãn và Giác Nhi cảm thấy yên lòng. Sau khi mở đá trước mặt mọi người, bọn họ bắt đầu tiến vào giai đoạn mài ngọc, có điều số điểm mà các quan chủ khảo đưa ra sẽ dựa vào mức độ hoàn chỉnh sau khi mở đá, rồi mới tới dựa theo tạo hình của thành phẩm thống nhất đưa ra số điểm, nói cách khác, vòng đấu đầu tiên của cuộc thi, nhóm Ngọc Châu đã đứng ở vị trí cuối cùng.
Vì đang ở trên đài cao, Nghiêu Mộ Dã cũng không thấy rõ tổ Ngọc Châu mở đá như thế nào, nhưng trên thực tế, lúc này mày hắn nhíu lại, dường như đang bực mình vì chuyện khác.
Bởi vì hắn tinh tường thấy được, Ngọc Châu thế nhưng lại tự mình gỡ nẹp trúc xuống, tay còn chưa khỏi hẳn đã tiến lên điêu khắc khối ngọc thô kia.
Tiểu phụ này! Lòng hiếu thắng lại mạnh mẽ như thế sao! Trong buổi trà yến họa tranh hôm qua đã như thế, hôm nay thế nhưng lại liều mạng hơn! Chẳng lẽ nàng ta vì trận đấu không quan trọng này, mà không cần cánh tay phải mình nữa hay sao?
Người phụ nữ ngu ngốc này!
Nghĩ như vậy, vẻ mặt Nghiêu Thái úy càng lạnh hơn, trong lòng đang có ý định kêu ngừng thi đấu, nhưng lại cảm thấy nếu làm như vậy đoán chừng tiểu phụ kia ngược lại sẽ không cảm kích, hơn nữa trước mặt đám bạn tốt đang ở đây lại ra vẻ mình quá mức để ý đến phụ nhân này…
Đúng lúc này, Phạm đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-ngoc-nap-chau/2469450/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.