Edit: Tịt
Bà Chu là người đầu tiên phát hiện Chu Cẩn Niên có hành động khác thường. Hiểu con không ai bằng mẹ, tuy nói con trai càng lớn càng khó hiểu, nhưng có một số hành động thói quen lúc nhỏ, là không thể che dấu. Ví dụ như, một lần ăn hai chén cơm lớn, một hơi uống sách một chén nước, điều này chứng tỏ tâm tình anh tốt lắm.
Sau khi ăn xong một nhà ba người cùng Tô Thụy ra ngoài đi dạo lượn các cửa hàng, một cảnh tượng hòa hợp, thừa dịp Tô Thụy giúp ông Chu chọn dụng cụ câu cá, bà kéo Chu Cẩn Niên sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Con cầu hôn với Tiểu Tô rồi? Nó đồng ý rồi?”
Chu Cẩn Niên nói:” Mẹ lại nghĩ linh tinh, ai nói với mẹ thế, nhất định đừng để Tô Thụy nghe thấy.”
Bà Chu kéo tay anh lên, chỉ vào nhẫn hỏi:” Vậy cái này là gì đây.”
Chu Cẩn Niên cười như vừa bắt được trăm vạn, nói:” Con chỉ là thấy đẹp, đeo chơi thôi.”
Bà Chu nửa tin nửa ngờ, nhìn vẻ mặt cười không đứng đắn của anh, lại tức giận, duỗi tay véo mạnh một cái, Chu Cẩn Niên kêu đâu oai oái.
” Mẹ nói cho con biết, thằng nhóc, mày mà làm mất cái này, không thành được một đôi, cứ thử xem xem mẹ có đánh chết mày không!” Bà Chu hung tợn cảnh cáo.
Thang Tiểu Mạt cuối cùng cũng bắt đầu làm nghiệp vụ rồi. Tổ của cậu phụ trách giảm bớt chi phí nội doanh, cậu trước tiên là thử chạy vào thành phố.
Áo sơ mi trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-kieu/1927764/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.