Ông lão và phụ nhân mặc áo lòe loẹt nghe nói thế, cả hai song song quay người nhìn hướng điện môn.
Trần Gia Lâm trong cảnh tuyệt vọng, liền nảy sinh một niềm sinh cơ ngay.
Chẳng biết người nào đã đến đây?
Đối phương ngẫu nhiên đến đây, hay là có mục đích mới đến đây ư?
Trần Gia Lâm không có thân thuộc và cũng chẳng có bằng hữu, thế thì có ai đến cứu hắn đâu? Huống hồ cũng chẳng có ai biết mình đang thọ nạn tại nơi đây cả.
Một nữ nhân diễm lệ vô cùng đã xuất hiện ngoài cửa đại điện, đối phương đưa mắt nhìn vào trong điện một vòng, sau đó cất giọng thanh thoát nói:
- Chao ôi! Ta lại tưởng ai đó, té ra là nhị vị Điếu Khách và Hỷ Nương đang ở tại đây, có phải lại tiếp được một món hàng mua bán nào lớn lắm nữa chăng?
Âm thanh thật êm tai và dễ chịu.
Không cần phải nói cũng biết Điếu Khách và Hỷ Nương là tôn hiệu của ông lão và phụ nhân mặc áo lòe loẹt rồi.
Trần Gia Lâm bỗng nghe thấy tiếng nói bất giác cả mừng, vì hắn đã nhận ra giọng nói này chính là của nữ nhân tên Vũ Diễm Hoa đã đến khách điếm cảnh cáo mình tối hôm qua kia mà.
Quả thực đây chẳng khác nào như một kẻ đang chết chìm dưới nước bỗng nhiên vớ được một sợi dây cứu mạng vậy.
Điếu Khách đưa mắt nhìn Vũ Diễm Hoa một cái, cười nói:
- Nương tử xem y có đẹp không, y lại quen biết hai phu phụ ta...
Hỷ Nương trợn ngược đôi ngươi, dùng giọng mũi kêu hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hong-linh-diep-ky/26534/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.