Một thiếu nữ bước tới cửa điện đường, cúi đầu hành lễ nói:
- Bẩm phân đà chủ, môn chủ đang trên đường trở về tổng đà, nhất thời chưa liên lạc được.
Phong đại nương khẽ gật đầu, nói:
- Ta biết rồi, ngươi ra ngoài truyền lệnh tăng cường canh phòng vòng ngoài cho cẩn thận một chút.
- Tuân lệnh!
Thiếu nữ nọ cung kính đáp lại một tiếng, sau đó quay người rời khỏi ngay.
Hình như Phong đại nương nhiều tâm sự, cau mày đưa mắt nhìn ra cửa điện đường ngẩn người ra tại chỗ.
Một trong bóng người bỗng nhiên xuất hiện, Phong đại nương thất kinh kêu lên một tiếng:
- A!
Bà ta lập tức giơ tay quạt tắt ngọn đèn, tức thì trong nhà tối om, hạ thấp giọng khẽ gọi một tiếng.
- Hãy mau vào nhà nào!
Trần Gia Lân lượn mình ẩn vào trong nhà. Mặc dù không có đèn, thế nhưng nhờ ánh sáng ngọn đèn treo trên mái hiên hành lang soi vào, hắn vẫn trông thấy mọi cảnh vật trong phòng rất rõ ràng. Phong đại nương chỉ tay phía trên cửa phòng nói tiếp:
- Mau vào bên trong đi, kẻo họ phát hiện ngươi vào đây!
Trần Gia Lân thoáng do dự bất quyết, chiếu theo tình lý, mình không mời mà đến bà ta ắt phải giật mình kinh hãi mới đúng, tại sao lại bảo mình vào trong phòng ẩn núp như thế?
Hắn sực nhớ rằng Phong đại nương thương Đào Ngọc Phân như là con đẻ, nên bà ta đã cố ý che chở cho mình là thế. Nếu quả thực đúng như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hong-linh-diep-ky/2147650/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.