Trần Gia Lân bất kể mọi hậu quả phi thân nhảy lên đống đá ngổn ngang đã lấp kín cốc khẩu, phóng mắt nhìn vào trong bất giác rùng mình ớn tóc gáy. Cốc đạo đã hoàn toàn đã bị núi đá do Phích Lịch đạn nổ tung rớt xuống lấp kín hết.
Chỉ thấy những đống đá núi ngổn ngang dài đến tận bên trong, ngoài ra không trông thấy gì cả, những đá núi bị nổ tung ở trên hai bên vách thung lũng trông có vẻ nguy ngập hình như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Trần Gia Lân do dự trong giây lát, sau đó hắn từ từ bước lên trên những đống đá ngổn ngang một cách hết sức cẩn thận tiến sâu vào trong, với nhãn lực của hắn chỉ nhìn xa được hai trượng trở lại, hắn có cảm giác như đang đi trong lớp sương mù dày đặc, đi được một đoạn đường ngoái cổ nhìn ra sau, không còn nhìn thấy gì cả, chỉ thấy mờ mờ như một lớp sương mù mà thôi.
Hắn vào sâu được bảy, tám trượng thì hoàn toàn trở nên tối tăm mù mịt, chỉ còn trông thấy phạm vi tám thước đổ lại thôi.
Nơi tận cùng đống đá ngổn ngang, bên dưới là vực thẳm tối thui không thấy đáy.
Quả thật trời xanh, chẳng có mảy may ánh sáng gì cả, hình như có hai đỉnh cốc nối liền với nhau.
Hắn bất giác dừng lại, vào chốn tuyệt địa này để tầm thù, quả thật đây là một sự kiên vô cùng mạo hiểm, hơn nữa chẳng biết thầy trò Thất Tâm Nhân còn ở trong này hay không, đồng thời quái nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hong-linh-diep-ky/2147604/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.