Mọi khi Vũ Diễm Hoa rất là lanh lẹ, nhưng bây giờ thì nàng đã luống cuống, hớt hãi nói:
- Chúc hương chủ, ngươi cứ việc nói, còn chứng cớ hiển nhiên gì nữa sao?
Võ sĩ kình trang lạnh lùng nói:
- Ngươi bắt buộc ta nói đó ư? Vũ Diễm Hoa mím môi nói:
- Đương nhiên, đây là đại sự có liên can đến tội tử hình vi phạm luật môn, há nói đùa được sao?
Võ sĩ kình trang trầm giọng nói:
- Ngươi hãy nghe cho kỹ nào, kiếm thương trong người kẻ bị giết không sâu nhọn, điều này chứng tỏ rằng đối phương sử dụng loại binh khí cùn đầu. Ở chốn giang hồ này ngoại trừ Ngư Lang, ngoài ra chưa nghe ai nói có nhân vật nào sử dụng loại binh khí không có mũi nhọn, ngươi giải thích thế nào về vấn đề này đây?
Vũ Diễm Hoa sợ quýnh cả lên, đánh liều nói:
- Ta không cần giải thích nữa, đây chỉ là sự suy đoán của ngươi, sự việc này vốn thì vô căn cứ.
Võ sĩ kình trang không chịu bỏ qua, nói tiếp:
- Này Vũ cô nương, mặc dù miệng ngươi nói thế, nhưng trong lòng thì không phải như vậy.
Vũ Diễm Hoa đánh liều nói:
- Chúc hương chủ, ngươi muốn sao bây giờ?
Võ sĩ kình trang trầm ngâm giây lát bỗng thay đổi bộ mặt khác, cười một tiếng, nói:
- Đại muội tử, ta không thể nào đành lòng để ngươi bị xét xử, phải thọ khổ hình chặt tứ chi đâu? Hí hí, đại muội tử ơi! Hai năm nay ta ao ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hong-linh-diep-ky/2147526/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.