Hai người tiểu biệt thắng tân hôn chán chê hai ngày, đã đến thời gian Giang Thư Lan mổ.
Bách Đồ đương nhiên nhớ kỹ chuyện này, sớm tinh mơ đã tỉnh, eo và chân bị quấn như bạch tuột, nửa thân người của Lương Tỳ ghé vào trên người cậu ngủ vô cùng say sưa.
Lấy điện thoại xem thời gian, cậu nhẹ chân nhẹ tay đẩy Lương Tỳ qua một bên, sau đó rời giường đi rửa mặt. Vừa đánh răng được một nửa, Lương Tỳ híp mắt mơ mơ màng màng bước vào, ôm cậu từ phía sau, cằm đặt trên vai cậu, mắt mở không ra, hỏi: “Vẫn chưa tới 6 giờ, dậy làm gì?”
Bách Đồ súc miệng, nói: “Sáng nay em phải đến bệnh viện, hôm nay dì Giang phẫu thuật.”
Lương Tỳ còn chưa tỉnh ngủ, đầu óc đặc quánh nhất thời không nhớ ra “dì Giang” là ai.
“Anh ngủ tiếp đi, lát nữa dậy dắt Cầu Cầu và Elise đi dạo.” Bách Đồ bóp sữa rửa mặt vào lòng bàn tay, vừa xoa vừa nói, “Trưa nay có lẽ em không về được, anh gọi dì người làm đến nấu cơm hoặc order ngoài… Buông tay, dính anh bây giờ.”
Lương Tỳ nghe lời buông tay ra, dùng sức chớp chớp mắt, mới chậm rãi phản ứng, cau mày nói: “Chu Niệm Sâm mẹ hắn họ… Giang?”
Bách Đồ hơi khom người rửa mặt, ngừng động tác: “Đừng chửi người.”
Lương Tỳ lấy bàn chải đánh răng từ trên trên kệ xuống, nói: “Không được, anh cũng phải đi, em đi một mình anh lo.”
Bách Đồ ngẩng đầu lên, kỳ quái nói: “Lo cái gì?”
Lương Tỳ cùng Bách Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hoa-cho-bach-do-tu-tu-do-chi/3226374/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.