Lương Tỳ vô tội nói: “Tôi không làm gì, chỉ muốn gần cậu một chút.”
Bách Đồ vô cùng không tự nhiên, nói: “Tranh thủ thời gian về nhà của anh đi, từ ngày hôm qua giày vò đến bây giờ, tôi hầu như chưa ngủ giấc nào, không có khí lực dây dưa với anh.”
“Tôi không ngại cậu nghỉ ngơi.” Lương Tỳ chân thành tha thiết nói, “Cậu ngủ đi, tôi nhìn cậu.”
Bách Đồ im lặng nói: “… Anh nhìn cái gì?”
Lương Tỳ đương nhiên nói: “Nhìn cậu ngủ a.”
Bách Đồ cơ hồ muốn điên: “Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi cũng không phải con nít.”
Lương Tỳ lập tức xuyên tạc ý: “Đã không phải con nít, tại sao không ngủ cùng người yêu?”
Bách Đồ: “…” Loại ăn khớp thần kỳ này, cậu không thể phản bác được!
“Tôi thật sự không muốn làm gì hết.” Lương Tỳ ủy khuất nói, “Cậu chưa đến 30 tiếng nữa đã đi, tôi không nỡ, chỉ muốn nhìn cậu nhiều hơn một chút.”
Bách Đồ định nói đạo lý: “Nhưng cuối cùng tôi cũng ngủ, anh cũng phải ngủ, ngày mai lại nhìn có cái gì không được?”
Lương Tỳ chân thành nói: “Cậu ngày mai cũng không phải là cậu của hôm nay rồi.”
Bách Đồ đầu óc một mảnh hỗn loạn, anh ta đang nói tới triết học sao?
Lương Tỳ có chút xấu hổ thiếu tự nhiên: “Trước kia tôi không dám nói chuyện với cậu, sợ cậu không thích tôi, hiện tại nghĩ lại khi đó thật khờ, cho dù cậu không thích tôi thì có quan hệ gì, tối thiểu tôi có thể nhìn cậu gần hơn, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hoa-cho-bach-do-tu-tu-do-chi/3226361/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.