“Hẹn ở đâu?” Bách Đồ hỏi, “Đã 11 giờ 30 rồi.”
Phạm Tiểu Vũ lúc này mới nhớ tới cuộc hẹn giả vừa rồi, giả mù sa mưa lấy sổ lịch trình từ trong túi ra xem, hoảng hốt nói: “Ah! Là ngày mai không phải hôm nay, tôi nhớ nhầm rồi!”
Bách Đồ ngồi ở đằng sau không lên tiếng.
Phạm Tiểu Vũ lo lắng không yên nhìn kính chiếu hậu, đúng lúc đối diện với ánh mắt Bách Đồ, vội chột dạ dời đi, thầm hận bản thân mình miệng quạ đen, hẹn ai không hẹn? Tại sao lại hẹn cái người không nên nói ra nhất!
Bách Đồ lại một lần nữa đeo kính râm lên, nhìn không ra cảm xúc nói: “Không có cuộc hẹn nào nữa, vậy về nhà.”
Phạm Tiểu Vũ nhẹ nhàng thở ra, vội khởi động xe. Tốt nhất là đừng nhắc lại nữa.
Tuần trước bộ phim điện ảnh Bách Đồ tham gia đã quay xong, khoảng thời gian tiếp theo cũng tạm thời không có công việc, ít nhất có thể nghỉ ngơi hơn nửa tháng. Bách Đồ và họ La vốn hẹn nhau cùng đi Châu Úc, hộ chiếu là do Phạm Tiểu Vũ xử lý. Kỳ thật cô muốn hỏi kế tiếp nên sắp xếp như thế nào, còn muốn hỏi anh có muốn cô xin kéo dài thời gian nghỉ ngơi hay không.
Nhưng hiện tại rõ ràng Bách Đồ không muốn bàn những chuyện này với cô, không đúng, là không muốn nói chuyện.
Dù biểu hiện thờ ơ, nhưng suy cho cùng cũng là bị thất tình thảm thiết, có nên đem tâm sự và nỗi bực dọc này ra giải quyết một lần luôn không?
Phạm Tiểu Vũ cũng biết mình không phải là người thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-hoa-cho-bach-do-tu-tu-do-chi/114212/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.