Sáng hôm sau Nhã Tịnh thức giấc với đôi mắt sưng húp và gương mặt mệt mỏi, cô vẫn phải đến trường vì sắp đến ngày tốt nghiệp không thể bỏ lỡ một tiết học nào vì cô muốn hoàn thành sớm việc học tập của mình. Nhã Tịnh cùng Mai Hà đi vào trường, cô bạn nhìn thấy sự mệt mỏi trong cô không kiềm được liền lên tiếng hỏi. 
" Có chuyện gì xảy ra với cậu sao?" 
Nhã Tịnh lắc đầu một cách vô hồn. 
" Không chỉ là hôm qua tớ ngủ hơi trễ nên cảm thấy hơi mệt." 
Lớp học đông đúc hơn bao giờ hết cả căn phòng đã có người ngồi chật kín, chỉ còn lại chỗ trống gần chỗ Việt Bân đang ngồi, Mai Hà đẩy Nhã Tịnh đi đến đó, dù sao hai người cũng phải làm hoà với nhau cứ im lặng như thế này sẽ không phải là cách hay. 
Nhã Tịnh đi đến ngồi bên cạnh Việt Bân, gương mặt vô cùng gượng gạo lúc trước hai người luôn thoải mái với nhau nhưng từ khi Mai Hà nói Việt Bân thích mình thì Nhã Tịnh lại không thể nào nói chuyện với cậu ấy như trước được nữa. Đột nhiên cô hắt hơi liên tục nước mũi chảy ra, Nhã Tịnh và Mai Hà loay hoay tìm khăn giấy nhưng cứ luống cuống mãi vẫn chưa tìm thấy, một bàn tay đưa đến trước mặt coi một sấp khăn giấy. 
" Cầm lấy." 
Nhã Tịnh quay sang nhìn Việt Bân cô cảm thấy rất vui vì cậu ấy vẫn còn quan tâm đến mình. 
" Cám ơn cậu." 
Nhã Tịnh đã bị cảm lạnh, đứng giữ tiết trời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-mot-doi-dau-thuong/2655161/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.