Sáng hôm sau Tần Ngôn tỉnh dậy với cơn đau đầu dữ dội, anh bắt đầu nhớ lại những chuyện tối hôm qua mình đã làm, rồi hoảng hốt nhìn sang chỗ nằm bên cạnh, không có một bóng người, Tần Ngôn lật chăn ra nhìn thấy vết máu đỏ trên gar giường anh biết bản thân đã gây ra hoạ lớn rồi, Tần Ngôn vò đầu bứt tóc để chỉnh đốn bản thân.
" Mình đang làm gì vậy ?"
Tần Ngôn cố gắng lấy lại bình tĩnh đi xuống nhà, mọi chuyện đã lỡ anh không phải là hạn đàn ông đê tiện, Tần Ngôn sẽ chịu trách nhiệm về những gì mình đã làm, nhưng căn nhà đã không còn một bóng người chỉ có bàn thức ăn và một tờ giấy note.
" Em đã chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh rồi nhớ ăn đấy."
Dù đã bị Tần Ngôn hành hạ cả một buổi tối cơ thể đau nhứt không thể đi đứng bình thường nhưng Nhã Tịnh vẫn cố gắng dậy sớm làm bữa sáng cho Tần Ngôn rồi mới đi làm.
Anh cảm thấy trong lòng có chút áy náy với Nhã Tịnh, vì ngày hôm qua đã không khống chế được bản thân, Tần Ngôn chợt nhớ lại những kí ức ngày hôm qua, anh bị mẹ gọi về nhà rồi còn bị ép uống rượu đến mức say khướt không còn biết chuyện gì đã xảy ra với mình nữa, càng nghĩ Tần Ngôn càng nổi điên lên, anh đi lên phòng cầm lấy điện thoại gọi cho mẹ.
" Alo hôm qua mẹ đã giở trò gì với con vậy hả ?"
Nghe giọng của Tần Ngôn bà thừa biết con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-mot-doi-dau-thuong/2655147/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.