Tối hôm đó Tần Ngôn ân cần ôm Nhã Tịnh vào lòng, cô cũng cảm được sự chân thành của anh bản thân và cảm thấy vô cùng có lỗi với Tần Ngôn khi lừa dối anh.
"Em có biết không lúc đầu anh thật sự không có ý định sẽ có tình cảm với em, anh chỉ xem em như một đứa trẻ chưa hiểu chuyện, nhưng khi ở bên cạnh em anh mới nhìn thấy được tình cảm mà em đã dành cho mình, trái tim của anh đã dần bị em cảm hoá, em nói xem bây giờ anh đã thật sự yêu em, em có muốn từ bỏ không?".
Nhã Tịnh nghe những lời anh nói cỗi lòng lại dâng lên một cảm giác bất an, không ngờ hôm nay anh lại thổ lộ tình cảm với mình, cô ôm chặt lấy Tần Ngôn vùi đầu vào ngực anh giọng nói có vài phần nghẹn lại.
"Em không bao giờ từ bỏ đâu, nếu em muốn từ bỏ thì không dành cả thanh xuân để chờ đợi và theo đuổi anh rồi, em rất thích rất thích anh."
Tần Ngôn vuốt ve mái tóc của cô rồi hôn nhẹ lên, Nhã Tịnh chỉ muốn những khoảnh khắc như thế này sẽ sống mãi không hề tan biến.
"Thích anh đến như thế sao?"
Nhã Tịnh vẫn vùi đầu vào lòng của anh giọng nói nhỏ vang lên.
"Vâng."
Tần Ngôn cúi xuống nhìn cô vợ nhỏ ở trong lòng anh khẽ mỉm cười, cô cảm nhận được tiếng cười của Tần Ngôn nên đã ngẩng đầu lên nhìn anh, đột nhiên Tần Ngôn cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cô, khi đôi môi của anh chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-mot-doi-dau-thuong/2655119/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.