Nhã Tình bước vào phòng của Tần Ngôn, bầu không khí gượng gạo bao trùm lấy hai người, Nhưng cô vẫn luôn là người lên tiếng trước.
“Anh thấy sao rồi?"
Cảm xúc trong lòng đang dâng trào, dường như anh đã rất nhớ cô nhưng vẫn cố tỏ ra lạnh lùng trả lời cọc lóc.
“không sao?”
Bạch Lãng đi vào để phá tan sự gượng gạo của hai người.
“Anh ấy bảo là mắc vệ sinh, phiền cô dìu anh ấy đi giúp tôi, rồi đưa anh ấy về nhà luôn có được không.”
Tần Ngôn hận không thể dạy dỗ cho Bạch Lãng một bài học vì sự lanh chanh của anh ấy.
“Cậu muốn chết có phải không.”
Bạch Lãng biết Tần Ngôn không thể đi lại được nên đã không nể nan gì suốt ngày bị Tần Ngôn sai vặt Bạch Lãng sớm đã mang mũi tên uất hận trong lòng.
“Tôi chỉ muốn giúp anh nói ra những điều khó nói, sao cứ thích hâm dọa tôi hoài thế hả.”
Bạch Lãng cố tình nhắc nhở Nhã Tịnh.
“Nhớ đưa anh ấy đi vệ sinh đừng để tè ra đầy quần thì khó coi lắm.”
Tần Ngôn ném chiếc gối về phía Bạch Lãng đang đứng.
“Cút ngay cho tôi.”
Bạch Lãng vừa đi vừa cười khì khì cuối cùng anh ấy cũng đã trả đũa được Tần Ngôn, Nhã Tịnh đem túi đồ của mình đi cất, Tần Ngôn nhìn theo hướng của cô không nhịn được lên tiếng.
“Định ở đây luôn sao?”
Nhã Tịnh gật đầu vô tư nói.
“Ừm, nếu anh không chịu về nhà thì em sẽ ở lại đây chăm sóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-mot-doi-dau-thuong/2655092/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.