Cuối cùng cũng không thể thoát khỏi việc đi Hưởng tuần trăng mật. Tần Ngôn và Nhã Tịnh đang đứng ở sân bay, trong cô vô cùng nhí nhảnh đáng yêu trong chiếc váy yếm và áo thun, còn Tần Ngôn thì vẫn giản dị áo sơ mi trắng quần tây đen, anh cố tình đeo mắt kính để không ai nhìn thấy mình đang đi cùng một con nhóc, Nhã Tịnh rất lạc quan cô không nghĩ Tần Ngôn lại xem mình như một vi khuẩn không muốn đến gần.
Hai người lên máy bay đi đến đảo Maldives để du lịch, khi đến nơi Tần Ngôn lại bị cảnh sát thông quan giữ lại để xem thông tin, bọn họ nghi ngờ rằng Tần Ngôn đang lợi dụng trẻ Vị thành niên vì trong Nhã Tịnh rất trẻ con, Tần Ngôn chỉ biết thở dài, gương mặt sự phiền phức đưa chứng mình thư cho cảnh sát xem, bọn họ nhìn thấy anh cũng là người cùng nghành nghề cảnh sát nên không làm khó Tần Ngôn nữa.
Hai người đi đến địa điểm du lịch, Nhã Tịnh chạy xung quanh để ngắm nhìn một nơi đẹp đẽ như thế này, còn Tần Ngôn thì lại để hành lý vào một góc đi đến giường nằm ngủ, cuộc đời của anh chỉ có những ngày tháng thiếu ngủ trầm trọng Tần Ngôn thật sự rất cần một sự yên tĩnh để nghĩ ngơi, anh đang dần dần chìm vào giấc ngủ đột nhiên cảm giác được bên cạnh mình có một hơi ấm, Tần Ngôn từ từ mở mắt ra, anh liền giật mình nhăn nhó.
" Tại sao lại nằm ở đây ?"
Không biết từ lúc nào Nhã Tịnh đã chui vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-mot-doi-dau-thuong/2654770/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.