Người đàn ông kia mặc áo khoác màu đen, kéo dây khóa kín đến cằm, môi lạnh lùng nhếch lên, cả người tản ra hơi thở xa cách.
Anh xuống xe, nói nhỏ vài câu với Lý Vũ Thành, đại khái bàn về chuyện tiền bạc.
Trong đêm đen, quanh thân Chu Minh Xuyên giống như đang phát sáng, Mạnh Kiều kinh ngạc ngay tại chỗ, đầu óc trống rỗng.
"Chị Mạnh Kiều, chị Mạnh Kiều!" Mỹ Kỳ ở một bên nhìn thấy thì vui vẻ, cô ấy thuận theo ánh mắt Mạnh Kiều nhìn sang, cũng biết cô đang nhìn Kiều Xuyên, "Có phải người đàn ông đó rất tuấn tú không?"
Trái tim Mạnh Kiều chìm xuống, cô thu hồi ánh mắt: "Anh ấy tên gì?"
Mỹ Kỳ bày ra vẻ mặt hiểu rõ, gian xảo nhỏ giọng nói: "Kiều Xuyên, anh ấy thường đến chỗ này lái xe kiếm tiền, phần lớn thời gian đều lái cho Mạnh Thiên."
"Em nói anh ấy tên Kiều Xuyên?" Mạnh Kiều có chút không tin, vội vàng hỏi.
Cô không phải không đoán được Kiều Xuyên là Chu Minh Xuyên thật, cô chỉ là không dám tin thế mà cô thật sự gặp anh!
"Đúng rồi" Mỹ Kỳ nói, "Chỗ này rất nhiều cô gái muốn hẹn hò với anh ấy, bỏ tiền cũng có, nhưng người đàn ông kia ấy à, rất khó theo đuổi."
Trong lòng Mạnh Kiều lại chùng xuống, người đàn ông kia rất khó theo đuổi, cô biết.
Chỉ là bây giờ cô mới biết, chẳng trách khó theo đuổi như vậy, thì ra là một tay đua.
"Chị Mạnh Kiều, em cảm thấy chị chắc chắn được, chị xinh đẹp như vậy, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-em-180-dam/3427462/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.