Tôi và Bạch Trạm thật sự hôn nhau.
Trên con đường nhỏ vắng tanh, dưới ánh đèn mờ, trong màn đêm mờ mịt.
Anh nhẹ nhàng đặt tay ra sau đầu tôi, ngón tay nhẹ nhàng xoa tóc tôi, từ từ nhẹ nhàng ôm chặt tôi vào lòng.
Mùi hương trên người anh xa lạ nhưng dễ ngửi, là mùi của chanh cỏ gì đó.
Hai người đã từng có vô số người yêu cũ, đang đứng ở trên đường hôn nhau.
Một lúc lâu, nụ hôn vừa xong, tôi hơi ngửa ra sau, tựa vào cột đèn, tiện tay đốt một điếu thuốc.
Thật ra là để che đi sự thay đổi tâm trạng của tôi mà thôi.
Hít một hơi thuốc, tôi dần dần tỉnh táo lại, ngẩng đầu nhìn anh: “Bạch Trạm, nếu như anh nói rất lâu trước đó ở quán bar anh đã thích em, tại sao lại không ngừng gây chuyện xấu?”
Phun một luồng khói, tôi liếc mắt nhìn anh một cái, có vài phần chất vấn: “Đừng nói với em, sự nghiêm túc của anh không đáng giá là bao.”
Bạch Trạm cầm bật lửa trong tay xoa xoa: “Nếu như anh nói, sau đó, thật ra anh không hề tiếp xúc với bất cứ cô gái nào, em tin không?”
“Anh đoán xem.”
Tất nhiên là tôi không tin.
Bất luận là lúc nào, chuyện xấu của Bạch Trạm trong trường học cũng không hề dừng lại.
Bạch Trạm nở nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc: “Là thật. Nhưng mà anh thừa nhận, sau đó anh cố ý làm chuyện xấu với các cô ấy, thật ra cũng không làm gì, chỉ là cố ý tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-du-phi-van/2673325/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.