Tôi đã thích thầm một cô gái được mấy năm.
Chúng tôi gặp nhau từ khi còn nhỏ, tôi biết cô ấy nhờ em họ của tôi.
Cô ấy tên là Lâm Tang Vãn, là một cô gái vô cùng đáng yêu, lúc còn bé có hơi mập mạp nhưng khuôn mặt rất có nét, luôn thích đuổi theo sau tôi gọi “anh Ôn Kỳ”.
Ban đầu tôi cũng chỉ bảo vệ cô ấy như em gái mình, nhưng dần dần sự bảo vệ này lại chầm chậm thay đổi.
Không biết từ bao giờ mà cô bé suốt ngày chạy theo tôi bỗng nhiên đã lớn đến vậy.
Mà hình như tôi cũng không còn coi cô ấy chỉ đơn giản như em gái nữa, nhưng trước khi tôi còn chưa nhận ra vấn đề này thì cô ấy đột nhiên chạy đến tỏ tình với tôi.
Đời này tôi cũng không dám quên cảnh ngày hôm đó.
Khi đó là lúc hoàng hôn buông xuống, ánh chiều tà rơi vào lông mày khóe mắt cô ấy, xinh đẹp đến khó tin.
Cô gái nhỏ lúc ấy có dáng người thon gầy, làn da trắng nõn, mái tóc đen cắt ngắn ngang tai, đôi mắt to sáng ngời, xinh xắn như một chú nai con đầy năng động.
Khiến người ta vừa liếc nhìn đã thấy trong lòng ngứa ngáy.
Cô ấy dùng đôi mắt ướt sũng nhìn tôi chằm chằm, thổ lộ vô cùng thẳng thắn:
“Anh Ôn Kỳ, chúng ta ở bên nhau đi.”
Đã nhiều năm qua mà tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác đầy kinh hoàng và xúc động lúc đó.
Trong giây lát, đáy lòng tựa như một dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-du-phi-van/2673321/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.