Edit: Mộc
Từ Phẩm Vũ lạnh nhạt nhìn cô ta, không thể hiện cảm xúc gì. Giang Nghi Trân thở dài, lắc đầu, “Cô bé lọ lem chỉ xuất hiện trong truyện cổ tích mà thôi, thực tế tàn khốc chính là môn đăng hộ đối.”
Cô ta chưa dứt lời, liền cúi đầu lấy túi xách trên ghế sô pha. Đứng ở vị trí của Từ Phẩm Vũ thì không thể nhìn rõ hành động của Giang Nghi Trân.
Không lâu sau, cô ta lại nhìn Từ Phẩm Vũ, nói: “Cô còn trẻ trung xinh đẹp, công việc ở đây cũng không tệ, tìm một người đàn ông có điều kiện kinh tế tốt, sống bình thường qua ngày không phải là quá dễ sao, muốn bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng rất nguy hiểm đấy.”
Tốc độ nói của Giang Nghi Trân dần chậm lại, “Trèo cao cũng được thôi, chỉ sợ lên cao quá thì lúc rơi xuống đau nhất là cô thôi.” Gương mặt trang điểm kĩ càng của cô ta mỉm cười mỉa mai.
Từ Phẩm Vũ nhíu mày, “Nói thật là bây giờ tôi rất sốt ruột, có thể đứng đây nghe cô nói hết hoàn toàn là do sự tôn trọng của khách sạn đối với khách hàng, dù sao thì vẫn đang là giờ làm việc của tôi.”
Giang Nghi Trân im lặng. Từ Phẩm Vũ nhìn cô ta, nói tiếp, “Có lẽ các người cho rằng gia thế tài sản của Thẩm Hữu Bạch là tất cả của anh ấy, nhưng đối với tôi mà nói, đó chỉ là hành lý của anh ấy. Vậy nên cái mà cô gọi là rất nguy hiểm thì trong mắt tôi chỉ là thứ không quan trọng.”
Giang Nghi Trân có chút ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-cho-tham-huu-bach/974970/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.