Edit: Mộc
Mấy hôm nay nhiệt độ giảm xuống, bình minh tới muộn, sáng sớm còn có thế thấy một vài vì sao trên bầu trời. Hơi thở biến thành sương mỏng khiến người ta không còn nhớ chút nào tới mùa hạ nóng bức.
Dạo này Từ Phẩm Vũ không còn hay chạy tới khu lớp học ở đối diện nữa, nguyên nhân thứ nhất là vì trời lạnh nên lười. Nguyên nhân thứ hai là trước đây ý đồ của cô là lắc lư trước mặt Thẩm Hữu Bạch để anh biết cô có tồn tại.
Sau khi tan học, Từ Phẩm Vũ đi tới phòng làm việc của giáo viên. Lâm Hoành đang phê bài tập, không ngẩng đầu lên, nói, “Thầy Vương xin nghỉ nên hai tiết của thầy Vương sẽ đổi sang ngày mai.”
Từ Phẩm Vũ chớp mắt, mừng rỡ nói, “Vậy buổi chiều sẽ không có tiết đúng không ạ?” Lâm Hoành ngẩn người, ngẩng đầu lên trợn mắt với cô, “Tự học không phải là giờ học à?”
Từ Phẩm Vũ lập tức thành thật cúi đầu, “Vâng, vâng, vâng.”
Lâm Hoành lại tiếp tục chữa bài, nói thêm, “Chăm chỉ học đi, đừng ai chuồn mất đấy!”
Từ Phẩm Vũ ngoan ngoãn đáp lại, trong đầu đã nhìn thấy cảnh tượng cả lớp trống trơn sau khi cô thông báo tin tức.
“À, còn nữa…” Từ Phẩm Vũ đang định đi thì dừng lại. Lâm Hoanh gấp vở bài tập, nhìn cô, “Không hiểu sao gần đây tôi lại nghe nói em và hội trưởng hội học sinh…” Anh ta kéo dài âm cuối, nói đến đây rồi ngừng lại, không nói hết cũng có thể ngầm hiểu. Từ Phẩm Vũ bình tĩnh, “Thầy cảm thấy có khả năng không?”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-cho-tham-huu-bach/974959/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.