Khói dày đặc, vị thuốc đắng ngắt.
Đồng thời, khát vọng cũng mê người không thể chống cự.
Từ Phẩm Vũ ngước đầu lên, dây dưa với anh. Giống như một con mèo nhỏ cần vuốt ve, tất cả cơ thể đều dựa vào anh.
Thẩm Hữu Bạch buông cằm cô ra, đi tới hông cô, xiết chặt cô hơn.
Mỗi khi đầu lưỡi anh thăm dò sâu một chút thì lại lùi ra ngay, cảm giác ngứa ngáy từ khoang miệng tràn tới yết hầu, tới ngực, rồi đảo trong bụng dưới.
Cánh tay mềm mại của cô quàng lấy gáy anh.
Cảm giác nóng bỏng sát vào ngón tay, Thẩm Hữu Bạch tùy tiện bỏ điếu thuốc ra, dụi tắt. Bàn tay rảnh rỗi đi tới giữa hai chân cô.
Từ Phẩm Vũ không thể thoát được nụ hôn, theo bản năng kẹp chặt chân lại. Ngón tay thon dài dán lên da thịt, tiến lên trên, cách một lớp quần lót mỏng manh, vuốt nhẹ. Cô ngứa ngáy muốn kéo nó ra, liền kẹp chân chặt hơn nữa.
Bàn tay khác của Thẩm Hữu Bạch rời khỏi hông cô, đẩy bắp đùi cô ra, cảm nhận được mạch máu của cô đang nảy lên.
Ngón tay lạnh lẽo chui vào quần lót, chạm lên miệng huyệt, quét qua âm thần ấm áp, tê dại làm cô rụt cổ lại.
Ngón tay vuốt thành vòng tròn trên tiểu hạch, từng chút dằn vặt phòng tuyến thần kinh của cô. Nhiệt độ từ từ tăng lên, giống như thở ra cũng có thể bỏng. […] Từ Phẩm Vũ lôi kéo cổ áo anh, thân thể dường như sắp tan ra. Cô há miệng, không khí chui vào cổ họng, dưới bụng như thể tìm được khe nứt, nguồn nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-cho-tham-huu-bach/974949/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.