Edit: Châu 
Phía sau cửa hàng có một gian nhà, giống như nhà chính trong những gia đình bình thường, Trương Hiến cung kính mời Từ thị ngồi xuống, còn bản thân thì đứng trước mặt Từ thị, cẩn thận kiểm tra con dấu vẫn cầm trong tay. Dấu được làm từ Ngọc thạch, chỉ dài cỡ nửa ngón tay, dưới đáy có khắc một chữ “Lý”. 
Từ thị nói: “Gia mẫu nói con dấu vốn có một đôi, một cái do thân phụ của ta giữ, cái kia để lại cho gia mẫu ta, nhưng bà ấy chưa dùng bao giờ. Hai con dấu có thể khớp được với nhau. Ngươi nhìn kỹ xem xem, có phải là đồ thật hay không.” 
Trương Hiến từng may mắn nhìn thấy cả hai con dấu, khắc từ một khối ngọc thạch đồng nhất, cho nên màu sắc hoa văn đều y như nhau. Một viên khi khắc còn bị một vết sứt ở trên đầu. Nếu làm giả thì không thể nào làm giả đến cả cái vết như vậy được, vậy tất là đồ thật. Trương Hiến trả lại con dấu, khom người nói: “Lão tiên sinh từng nói với ta, bất luận tương lai ai cầm hai con dấu này đến thì cũng như Lão tiên sinh đích thân đến. Nếu trong tay phu nhân đã có con dấu này, đương nhiên chúng ta tùy ý ngài sử dụng.” 
Từ thị gật đầu, cất con dấu đi: “Kỳ thực cũng không phải chuyện gì khó khăn lắm. Ta cần các ngươi đi dò la chuyện cũ năm xưa của Thánh nữ Hỏa giáp giáo và đương triều Tể Tướng Lý Giáng.” 
Hỏa giáp giáo từng thịnh hành khắp thành Trường An, tín đồ đông đảo. Sau đó đột nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-chau/737080/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.