Vào ngày xuân, mưa phùn như chỉ bạc rơi xuống thành Trường An. 
Con đường ngang dọc tựa bàn cờ heo hút bóng người, mà pháp trường cách chợ phía Đông không xa lại chật như nêm cối. Trên chiếc đài cao ba trượng, một người đàn ông cao lớn mặc áo đỏ, tay để trần đang đánh trống, từng đợt trống như tiếng sấm xuân truyền đi thật xa. 
Có chàng thư sinh ra sức chen về trước, nhưng người vây xem quá đông, y không tài nào luồn lách nổi, chỉ đành nghe ngóng tiếng bàn luận từ bên cạnh. 
“Lâu lắm chưa thấy người nào phải chịu hình phạt ngũ mã phanh thây, rốt cuộc người này đã phạm phải tội gì thế?” 
“Ai da, đó là Quận chúa Ly Châu, vợ cả của Tiết độ sứ Hoài Tây Ngu Bắc Huyền. Lúc khởi binh, Ngu Bắc Huyền từng giết đường muội của Thánh nhân để tế cờ, nay vợ y rơi vào tay Thánh nhân, làm sao có kết cục tốt cho được?” 
“Nếu đã là vợ của Ngu Bắc Huyền thì vì cớ gì y lại không tới cứu?” 
“Ngu Bắc Huyền mới bị triều đình đánh đuổi về phía Nam sông Hoài, nào có rảnh rỗi để đi gặp nàng ta… Chao ôi, vốn là lá ngọc cành vàng mà nay lại rơi vào kết cục như vậy.” 
Chung quanh vang lên những tiếng thở dài ngao ngán. Hành hình công khai vốn chỉ áp dụng cho thứ dân cùng những kẻ tàn bạo bất trị, nào tới phiên một Quận chúa có thân phận cao quý. Nhưng lúc này, để tỏ rõ quyết tâm đối kháng với các đại quân Phiên trấn[1], triều đình cố ý giết gà dọa khỉ. 
Vả lại, phủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-chau/736991/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.